Mỗi trái tim mỗi thân một nửa/ Trọn tình đầy vương vấn buồn mi... Bài thơ như dẫn hoài niệm, ngẫm về đoạn duyên. Mỗi vần thơ, như mở theo về mùa xuân, một mầm nụ mới, cuộc sống mới, nhựa sống của tình yêu say đắm. BBT xin giới thiệu bài thơ của nhà văn Nguyễn Văn Long, Phó Giám đốc thường trực Trung tâm truyền thông, Trường Đại học Kinh doanh và Công nghệ Hà Nội.
Thơ Nguyễn Văn Long viết sâu lắng, nghe bình dị đời thường. Điều giản dị ấy đơn giản là một tình yêu, một hạnh phúc tìm kiếm và chờ đợi. Họ, như gửi cho nhau, vào nhau nhưng tâm tư sâu kín của đáy lòng, chân tình của sự yêu thương bình thường, một đời người, thật giản dị, hạnh phúc.
Tình năm xưa ai gọi tên tuổi/ Để đi về sống mãi trong nhau ...Bài thơ tác giả nói lên nỗi nhớ của tình yêu cháy bỏng, son sắt trong veo. Nỗi nhớ đi hiện tại, nỗi nhớ quá khứ với tình yêu thương. Những dòng thơ chảy suốt đêm dài, thao thức khao khát của nỗi nhớ, của mùa xuân...
Tác giả dẫn hồn người đọc như nhập thiền, vào chất tự nhiên của hư không, một cảnh giới tĩnh lặng, buông lỏng, tựa chẳng có gì. Tiếng Kinh vọng, tiếng chim kêu giữa rừng, bên chén trà thơm, một mảnh đời hiện kiếp, như thấu vào cốt xương người phàm trần. Để đi, để về thoảng ẩn hiện cứ như không, cốt cách vi diệu của âm dương, của càn khôn. Với cõi người, với nhân quả, với ân điển vĩ đại của Đức Phật độ muôn ngàn.
Bài thơ viết lên tình cha con, tình bên con ấu thơ vui sáng, sâu nặng. Đâu đó có nỗi hoài cô đơn thiệt thòi, nhưng bù lại có những niềm yêu mãnh liệt cao quý, hơn những điều bình thường. Những câu thơ đưa bạn đọc về đôi vai, điểm tựa của người làm cha, như ngọn núi ngàn năm, vững bền. BBT xin giới thiệu bài thơ thất ngôn tứ tuyệt của cây bút Nguyễn Văn Long.
Bài thơ như ngưng đọng thời gian, kết tình của mùa xuân khí trời đất, cửa Thiền. Tấm chân tình nguyện cầu để sinh về hiện hoá nhân gian, đâu đó phảng phất tình yêu của cha mẹ, sự linh thiêng giáng hạ cõi phàm. Tình cảm như cây có cuội, uống nước nhớ nguồn, trở về cái Không của Tình, mà mỗi câu như đưa bạn đọc về với hoài niệm thiêng liêng sâu lắng.
Đào, lê phai khói đơm hương tựa/ Vai áo gầy mơ bóng xa xăm ... Thơ Nguyễn Văn Long nghe xuân mới, giọng chảy của tình yêu, của đá núi đất trời. Tiếng của sỏi đá trào dâng, khoảng xa, khoảng nhớ như luồn qua khe cửa da diết miệt mài, rất lâu vẫn ôm vào nhau của nước, của sỏi đá. Nghe vị ngọt của Xuân về ngọt lịm, sâu lắng...
Nhà thơ Nguyễn Văn Long hiện là Phó Giám đốc thường trực Trung tâm Truyền thông, Trường đại học Kinh doanh & Công nghệ Hà Nội. Thơ anh thường cảm tác theo thể lục bát/thất ngôn tứ tuyệt, với âm điệu gần gũi, chất chứa sự hoài niệm về những tình cảm xưa cũ...
Nhà thơ Nguyễn Văn Long hiện là Phó Giám đốc thường trực Trung tâm Truyền thông, Trường đại học Kinh doanh & Công nghệ Hà Nội. Thơ anh thường cảm tác theo thể lục bát/thất ngôn tứ tuyệt, với âm điệu gần gũi, chất chứa sự hoài niệm về những tình cảm xưa cũ...
Nhà thơ Nguyễn Văn Long hiện là Phó Giám đốc thường trực Trung tâm Truyền thông, Trường đại học Kinh doanh & Công nghệ Hà Nội. Thơ anh thường cảm tác theo thể lục bát/thất ngôn tứ tuyệt, với âm điệu gần gũi, chất chứa sự hoài niệm về những tình cảm xưa cũ...