Tác giả dẫn hồn người đọc như nhập thiền, vào chất tự nhiên của hư không, một cảnh giới tĩnh lặng, buông lỏng, tựa chẳng có gì. Tiếng Kinh vọng, tiếng chim kêu giữa rừng, bên chén trà thơm, một mảnh đời hiện kiếp, như thấu vào cốt xương người phàm trần. Để đi, để về thoảng ẩn hiện cứ như không, cốt cách vi diệu của âm dương, của càn khôn. Với cõi người, với nhân quả, với ân điển vĩ đại của Đức Phật độ muôn ngàn.