Kiếp thân người, sinh tử ngày trôi
Cõng tháng năm, vui buồn lẫn lộn
Cõi nhân gian, đâu người bận rộn
Dẫu muốn nhiều, rồi bỏ ra đi
***
Đoạn đường đời, kiếp hỏi chia ly
Còn bao lâu, số phận sẽ hết ?
Một ngày qua, trăm năm cháy hết
Có mang về, hạnh phúc nơi thân ?
***
Khoảng trời này, nhỏ bé ai cân
Chỉ thế thôi, núi sông ngưng đập
Ai bên ta, tháng ngày thân phận
Chẳng giữ lời, để gió cuốn trôi
***
Một cuộc đời, ngắn ngủi thế thôi !
Biết ngày mai, chắc gì tỉnh dậy
Mặt trời không, màn đêm như mực
Khói âm trời, địa phủ sổ tên
***
Hay sẽ là cảnh ở non tiên
Cõi trời cao, tầng tầng cung quế
Xe mây đưa, linh thăng điện đế
Bỏ thân phàm, về chốn thong dong
***
Nếu nguyên thần du ngoạn cõi duyên
Nơi vạn ức, mười phương chư Phật
Tịnh hồn đây, xá thân hình nhục
Một khúc trần, về với diệu không
***
Đoạn ngày nào, ta gửi mây trông
Hỏi Thiên môn, bao giờ sẽ đóng ?
Vương trần gian, sóng ngày mưa nắng
Rồi trở về chốn cũ, du tiên
***
Nhớ kiếp người, một giấc say lên…
* Nguyễn Văn Long (NT), Huyền âm đạo quán, đại mỗ , nam từ liêm, Hà Nội. Ngày 19/6/2024(12/4)