Thơ Nguyễn Văn Long: Mái Trường Là Ngôi Đình

Thứ bảy, 03/02/2024 | 18:36 Theo dõi CFĐT trên

Nhà thơ Nguyễn Văn Long hiện là Phó Giám đốc thường trực Trung tâm Truyền thông, Trường đại học Kinh doanh & Công nghệ Hà Nội. Thơ anh thường cảm tác theo thể lục bát/thất ngôn tứ tuyệt, với âm điệu gần gũi, chất chứa sự hoài niệm về những tình cảm xưa cũ...

z5133191696855_19e25ba3d84e0637d04ccd81455a622d

Mái trường là ngôi đình, thân thương

Nơi đầu tiên, thầy cô dạy dỗ

Mùa hè oi, gió nồng cắt rét

Nước se làn, hồ nước ê a

***

Ngôi trường xưa, lưa thưa cửa sổ

Gạch non mòn, mài chữ đỏ son

Tóm tóc ai, vai xô áo ngã

Mò ốc vào, cua cá lấm lem

***

Ngôi trường làng, lớp tạm bạn quen

Nay tóc đã điểm sương nhăn trán

Mỗi phương đi, đường xa cùng nhớ

Thủa thiếu thời, cắp sách đình quê

***

Cô giáo xưa, mái tóc bạc trong

Người còn mẫn, người đi xa mãi

Trong lòng trò, lòng yêu dấu trãi

Một góc tình, cô mãi nơi em

***

Có những ngày trốn học, ăn kem

Mưa rét giá, phong phanh áo mỏng

Bước chân cô, đưa ngang cánh cửa

Khéo đông vào, đỡ lạnh trò em

***

Góc sân đình, lộc vừng bung vân

Trĩu đu lá, trẻ nô ném cả

Dép, đá viên xuống ao đám bạn

Khóc gọi về, bắt mẹ mua thêm

***

Mái cong đình, rồng nhả mưa châu

Mây hương ngát, lung linh sắc lạ

Khoảng thân quen, khăn đỏ, phấn vụn

Ngước nơi đình, nét bút, thần vương

***

Bước trưởng thành, ai người xếp thương

Ơn, nhớ đấy, mái đình lớp ngọc

Như chở che, dưỡng tâm hiếu học

Tuổi thơ ngày cắp sách, trong tôi.

 

* Trung tâm truyền thông, Hubt. Ngày 3/2/2024.

Nguyễn Văn Long
Theo VnMedia.vn Copy
Cafe Khởi nghiệp