Đêm rừng sao nghe thật vắng
Bước chân em hờn đơn côi
Giấu đâu, niềm vui chợt tắt
Cho hồn, ngập giữa sương rơi
***
Đêm rừng hàng cây thay lá
Lá vàng, rụng nhớ gió đưa
Vết nào, em lưu nỗi nhớ
Đâu ngày, mình đã rong chơi
***
Đêm trời khuya, không ngập sáng
Nhớ người, hồn kiếp xa xưa
Bây giờ, em đâu có nhớ
Đêm rừng, người với sương sa
***
Đêm rừng đèn khuya trống vắng
Ngỡ còn, hơi ấm bên em
Vòng tay, khép đầy lưu luyến
Ru đời, say đắm cao nguyên
***
Đêm còn, đâu đây góc trắng
Cây nào, trốn góc năm xưa
Hoa rừng, đưa em trốn nắng
Cho mình, tìm phút quên đêm
***
Đêm rừng, thân anh mưa đếm
Ai còn, giữa chốn thâm xanh
Hát đời, yêu em trao nhớ
Cây rừng, rũ lá họa thưa
***
Đêm rừng, chân ai bước khẽ
Có làm giấc ngủ em say
Xin vào tim anh nhung nhớ
Kiếp này, như đã vút bay
***
Đêm rừng, hoa bay lá trắng
Nghĩ rằng em ở đâu đây
Đại ngàn, thanh âm run mãi
Môi nào , nồng thắm mơ say
***
Đêm này, rừng cây như sáng
Anh nào, ngủ mãi xa xăm
Nghìn năm, cây xanh hóa đá
Chút tình, đâu có mong manh
***
Đêm rừng, hồn em mơ thắm
Anh về, nắm bước tay son
Lên ngàn, đơm hoa kết bến
Cho ngày, đâu ngỡ rừng đêm
***
Đêm rừng, lòng em đâu đó
Nhớ dòng, cây có chữ yêu
Phiêu bồng, tim thôi nhung nhớ
Mỗi ngày, rừng hát sương xưa
* Trung tâm truyền thông, ngày 29/4/2024.