Bài thơ do tác giả Nguyễn Văn Long viết đưa chiều thu Hà Nội, như thoảng cơn gió, đưa hồn bay bổng với nỗi nhớ, thời gian, với những bay bổng của ai đó gửi lòng qua tiếng gió.
Bài thơ do tác giả Nguyễn Văn Long viết đưa chiều thu Hà Nội, như thoảng cơn gió, đưa hồn bay bổng với nỗi nhớ, thời gian, với những bay bổng của ai đó gửi lòng qua tiếng gió.
Chờ em anh ngóng đỏ ban chiều
Thu vào se lạnh áo cô liêu
Sớm hôm hoa nở ngày mắt biếc
Hẹn trước cả đêm sáng ánh diều
*
Men say thân rượu hỏi ăn trầu
Chở đầy ấp ủ nỗi hoan yêu
Say chuyển nỗi lòng ai nghĩ biết
Theo đón đưa em muốn gửi nhiều
*
Chờ em anh ở chỗ nơi đâu?
Mắt mơ son thắm áo khoác điều
Gửi hình khoảng nhớ về góc vắng
Như thể mỗi chiều nhớ anh yêu
*
Chuyện duyên bay đến có thuyền quyên
Chờ em thả tiếng ngọt diệu huyền
Gửi vào trong gió du ca tích
Lòng nhủ tình em có đưa nôi
*
Chờ em góc phố đỗi thân quen
Hương sữa miết anh nhớ ngọt lành
Em vào đưa ấm hai bờ đá
Nhấp một ngụm đời nhớ thương yêu
*
Em về đi em, nhớ rất nhiều
Mong thời gian ấy ở bao nhiêu
Chờ em ghế đá ôm sương tím
Thấm ngọt hương nồng, gửi em kiêu.